Hoang Anh
Siêu chém gió ^^
Tối qua trong cơn bão, bà ngoại gọi điện báo từng nhà là cây đa của ông đổ xuống mất rồi, hôm nay bão tan đưa ông bà ra tạm biệt cây đa, ông mới kể cây ông trồng xuống đất đúng sinh nhật bà năm 1972. Qua bao nhiêu năm cây đa đứng vậy, ông bà có con rồi có cháu, loanh quanh chạy chơi cũng chỉ nhìn cây đa từ dưới gốc lên, lần này cây đa nằm rạp ngang đường, mới nhìn được rõ tán cây cao rộng như nào.
Sau cơn bão, người Hà Nội ai cũng tiếc cây, biết bao nhiêu cây cao rộng như cây đa của ông, tuổi cây bằng gần một đời người, bằng cả một đời người, lâu năm hơn cả cây của ông, nằm rạp xuống đường không cứu được nữa.
Nỗi buồn vì cây xanh, vì cái đẹp, vì những gì gắn bó lâu năm, chắc là những nỗi buồn rất Hà Nội. Nhưng mà vậy mới thấy, Hà Nội may mắn, Hà Nội trộm vía, vì sau một tối ai cũng lo lắng như thế, đến ngày hôm sau bão tan cũng chỉ phải buồn về cây cối mà thôi.
Chia sẻ từ bạn Vũ Mai Khanh.